Ngày 24 tháng 12 năm 2024, Tòa án nhân dân tỉnh Đồng Nai mở phiên tòa xét xử sơ thẩm công khai đối với bị cáo N.V.V, sinh năm 2000, N.V.Q, sinh năm 20023 về tội “Giết người” quy định tại điểm a, n khoản 1 Điều 123 Bộ luật Hình sự.
Nội dung vụ án được tóm tắt như sau:
Vào khoáng 02 giờ ngày 15/9/2023, do có mâu thuẫn trước đó nên giữa nhóm của N.V.H, H.V.C, L.T.N và nhóm của N.T.K, LN.B.A, H.T.H, P.N.D, T.H.P, N.N.N nên các bên hẹn gặp nhau tại Trạm xăng dầu “Toàn Thắng” thuộc khu phố 6, thị trấn Gia Ray, huyện Xuân Lộc, tỉnh Đồng Nai để nói chuyện hòa giải. Lúc này, N.V.V điều khiển xe mô tô chở T.Q.T đi ngang qua thấy nhóm H.T.H hòa giải không hợp lý nên đã bực tức điện thoại rủ N.V.Q đem theo hung khí để đi đánh nhóm của H.T.H. Sau khi hai nhóm hòa giải xong và giải tán, N.V.V và N.V.Q thấy N.T.K và LN.B.A đang điều khiển xe trên đường, thì N.V.V điều khiển xe mô tô chở N.V.Q cầm theo 01 con dao tự chế bằng kim loại dài l,05m, phần lưỡi dao dài 45cm, phần cán dao dài 60cm và 01 con dao rựa băng kim loại dài 45cm, phần lưỡi dao dài 29cm đuổi theo với tốc độ cao để chém N.T.K và LN.B.A, khi đuổi kịp thì bị N.V.Q ngồi phía sau xe cầm dao đưa lên chém về phía N.T.K và LN.B.A (nhưng không trúng) làm LN.B.A hoảng sợ điều khiển xe chở N.T.K va chạm vào gờ vỉa hè đường làm cả hai bị ngã va đập mạnh xuống đường. Hậu quả, N.T.K tử vong do đa chấn thương, chấn thương sọ não, còn LN.B.A bị thương tích gãy đùi phải với tỷ lệ thương tật 34%.
Tại phiên tòa, các bị cáo khai nhận toàn bộ hành vi phạm tội của mình như Cáo trạng Viện kiểm sát đã truy tố. Căn cứ vào các tình tiết tăng nặng, giảm nhẹ hình phạt, hội đồng xét xử Tòa án nhân dân tỉnh Đồng Nai tuyên phạt bị cáo N.V.V 18 năm tù, N.V.Q 16 năm tù về tội “Giết người” theo điểm a, n khoản 1 Điều 123 Bộ luật hình sự.
Như chúng ta đã biết, Tính mạng, sức khỏe của con người là vốn quý nhất, là một trong những quyền bất khả xâm phạm được pháp luật tôn trọng và bảo vệ. Mọi hành vi xâm hại đến sức khỏe, tính mạng của người khác sẽ bị xử lý rất nghiêm khắc. Các bị cáo là người đã thành niên, có đầy đủ năng lực nhận thức và điều khiển hành vi nhưng chỉ vì mâu thuẫn nhỏ mà các bị cáo đã dùng dao chém bị hại, làm bị hại hoảng sợ người té xuống đường tử vong, người bị thương tật 34%. Thấy rằng mức án Tòa tuyên đối với các bị cáo là phù hợp với tính chất, mức độ và hành vi nguy hiểm cho xã hội mà bị cáo đã gây ra, cần cách ly các bị cáo ra khỏi xã hội một thời gian dài để giáo dục, răn đe và phòng ngừa chung.
Một lần nữa chúng ta thấy rằng bên cạnh các hình phạt mà pháp luật quy định thì công tác phối hợp tuyền truyền, phổ biến, giáo dục ý thức pháp luật cho mỗi người dân ở các địa phương cần phải có sự nỗ lực, chung tay của nhiều cơ quan, tổ chức, đoàn thể hơn nữa để từ đó góp phần ngăn chặn, đẩy lùi tội phạm nói riêng và vi phạm pháp luật nói chung trong cuộc sống.
Huỳnh Văn Huy – VPTH